Một ngày cuối năm, bỏ lại những lo toan, bộn bề của cuộc sống, thả bộ dạo bước trên con phố đã bao ngày quên lãng. Không còn những đống giấy tờ, sổ sách loằng ngoằng, không còn những con số, chỉ có một nụ cười thư thái và an nhiên. Ta chợt nhận ra, phố hôm nay thật đẹp. Con tim ta đang vui nên cái gì trong mắt cũng trở nên đẹp lạ lùng đến thế. Xuân đang về trên khắp đất trời và xuân cũng đang về trong trái tim ta!
Ngủ vùi suốt những ngày đông dài đằng đẵng, hàng cây trụi lá bên đường đã bắt đầu đâm những chồi non tím biếc. Những nụ đào còn ngậm hơi sương, long lanh như đôi mắt của người con gái đang tràn đầy hạnh phúc.
Phố xá đông vui, nhộn nhịp tiếng nói chuyện cười vui. Ta cũng đi sắm tết, chuẩn bị cho ngày tết, ngày được trở về bên gia đình thân yêu quây quần bên mâm cơm tất niên ấm cúng.
Chợ Tết thật đông vui, người bán kẻ mua tấp nập nói cười. Đào thế, đào phai, hoa mai, hoa tầm xuân... đủ mọi thứ hoa mà hoa nào cũng đẹp. Ngày xuân, muôn hoa hội tụ về đây để mà tô màu cho cuộc sống, lấp kín những khoảng xám buồn trong một năm bươn chải. Những hàng quả với chuối, nào bưởi... những sản vật của đất trời cũng được dâng lên bàn thờ tổ tiên với cả tấm lòng thành kính nhất. Hàng lá dong xanh tươi mơn mởn, gạo nếp thơm lừng, thịt lợn, dưa hành béo ngậy... Tất cả đã sẵn sàng cho một mùa xuân mới.
Ta lại nhớ về thủa xưa, ngày vẫn theo mẹ đi chợ phiên Tết, mẹ cũng sắm sửa đầy đủ những thứ ấy và không quên dành cho ta vài cái bánh rán đường thơm phức. Ngày ấy, chỉ cần vậy thôi là đã vui lắm rồi. Rồi đi rửa lá dong phụ mẹ gói bánh chưng, cảm giác mới trưởng thành làm sao khi một mình rửa hết đống lá to sụ trong lời khen nức nở của cả nhà. Hãnh diện lắm, tự hào lắm đấy. Lại xung phong cùng bố thức đêm trông nồi bánh. Bếp lửa bập bùng, thỉnh thoảng bắn ra những tia lửa như là pháo hoa vậy, nhìn mà thích mắt, để rồi lăn ra ngủ lúc nào không biết. Ôi, tuổi thơ ấy làm sao ta quên được. Và cứ mỗi bận xuân về là nó lại hiện lên trong đầu ta thật rõ.
Góc phố xa xa, một ông đồ đang say sưa viết chữ. Mực tầu, giấy đỏ và bàn tay tài hoa của ông đã cho ra những nét chữ như rồng bay, phượng múa. Quê mình cũng vậy, cứ tết đến xuân về là nhà nào cũng phải treo đôi câu đối đỏ trong nhà, để cầu ấm no, hạnh phúc, an lành. Cái nét văn hóa truyền thống ấy đã ăn sâu vào tâm trí người Việt Nam đã ngàn đời nay. Ta xin một chữ "Phúc" với ước mong gia đình hạnh phúc, một chữ "Thọ" để cầu cho cha mẹ được sống muôn đời. Đơn giản vậy thôi nhưng là ước muốn tận sâu trong trái tim ta.
Chuyến xe khách về quê, chẳng hiểu vì sao mà cứ cười mãi được. Cười vì vui, niềm vui sắp được xum họp bên gia đình. Ngồi cạnh ta, mấy cậu sinh viên cũng háo hức chẳng kém. Ngày ta còn đi học cũng vậy, mỗi khi đến tết lại nhận được một gói quà nhỏ như thế. Có gì đâu, một quyển báo xuân, một tờ lịch mới và vài ba gói kẹo, ấy vậy mà giữ gìn ghê lắm. Còn mang về để khoe với bố mẹ, họ hàng nữa chứ. Hãnh diện lắm, ta là sinh viên đấy, được treo trong nhà tờ lịch của nhà trường là cả một niềm vui lớn, là sự cố gắng suốt một năm dài. Ôi sao mà hồn nhiên đến vậy. ÀVà còn một lý do nữa là họ cũng như ta đang háo hức trở về quê hương, bên gia đình của họ, háo hức đón một mùa xuân mới, một cái tết thật vui.
Bố mẹ ơi, quê hương ơi! Con sắp về đến nơi rồi. Đợi con nhé, Tết này con sẽ lại được ở bên gia đình!
Nụ Tầm Xuân Sweetyflower
Hotline: 0979.472.724 - 0903.553.275 (Ms Thùy)
Email: info@sweetyflower.com
Website: www.sweetyflower.com - www.nutamxuan.com